Trang chủ Blog

Xanh Biếc Annapurna

0

Đối với những ai đam mê môn chạy địa hình (trail running) tại Việt Nam, giải chạy Annapurna có lẽ còn là một cái tên khá lạ lẫm so với những “ông kẹ” trong khu vực châu Á như Vietnam Mountain Marathon, Vibram Hongkong, Ultra-Trail Mt.Fuji hoặc Ultra-Trail Koh Chang. Năm 2017, trong lúc tìm kiếm những giải chạy tích điểm để đến thánh địa UTMB, mình tình cờ phát hiện ra Annapurna. Sau một hồi suy nghĩ đắn đo, mình, vợ mình và thằng bạn cùng nhà mình quyết định đến Annapurna tham gia cự li 50km, mặc dù trước đó 3 đứa chẳng bao giờ chạy địa hình được quá 21km. Nhưng thôi liều ăn nhiều mà, cứ đi rồi đến.

Những gì tụi mình trải nghiệm ở Annapurna toẹt vời vượt xa ngoài mong đợi, mặc dù có những lúc tưởng suýt bỏ mạng lại Nepal rồi. Trong bài race review, mình sẽ cung cấp thông tin về giải chạy và những kinh nghiệm hữu ích, hi vọng những ai sau này đi Annapurna cũng sẽ cảm thấy thật may mắn vì đã 1 lần trong đời đến đây.

1. Về giải chạy Annapurna

  • Tên của giải, Annapurna, được lấy từ tên dãy núi Annapurna, một trong những dãy núi to nhất của Himalaya và là điểm đến ưa thích của những ai yêu thích trekking
  • Tuy là 1 giải nhỏ nhưng Annapurna đã được tổ chức xuyên suốt 10 năm trở lại đây. Tiền thân của giải chỉ là 1 cuộc thi chạy đua giữa những người lính Nepal, 1 ngày đẹp trời những năm 80 chán quá nên rủ nhau chạy 100km vòng rặng Annapurna. Người về nhất năm đấy với thành tích vào khoảng 12 giờ.
  • Tất cả tiền thu được từ giải sẽ được dung để phát triển nhân tài chạy bộ của Nepal
  • Website chính thức: https://annapurna100.com/
  • Thời gian tổ chức: tuần cuối tháng 10 hàng năm, sau VMM 1 tháng
  • Cự li: 50km (+3501m elevation gain) và 100km (+4914m elevation gain). Năm 2018, route chạy sẽ khác nhưng cự li và elevation gain không thay đổi.
  • Phí tham dự: 128EUR (50km) & 190EUR (100km) cho giá Early Bird
  • Độ khó: Annapurna là 1 route rất technical, đòi hỏi kĩ thuật chạy trail intermediate hoặc advance.

2. Đi Lại

Visa: đến Nepal người Việt cần phải có visa. Bạn có thể xin visa on arrival tại sân bay hoặc xin visa trước khi đến Nepal từ lãnh sự quán. Do mình ở Singapore có lãnh sự quán Nepal nên mình xin visa trước. Thời gian làm visa là 5 ngày làm việc từ khi nộp hồ sơ. Hồ sơ rất đơn giản, chỉ cần điền thông tin, 1 tấm hình và 60SGD ~ 1tr VND.

Bay đến Annapurna: Do thành phố gần Annapurna nhất là Pokhara không có sân bay quốc tế nên tụi mình bay đến thủ đô Kathmandu trước chơi vài ngày rồi sau đó mới đáp máy bay đi Pokhara. Lịch trình của tụi mình như sau:

  • Từ Singapore, mình bay Malaysian Airlines đến Kuala Lumpur rồi chuyển máy bay đến Kathmandu. Tổng thời gian tầm 8h (2h chuyển tiếp), giá vé khứ hồi là 550SGD ~ 9.5tr VND
  • Từ Kathmandu, mình bay Yeti Airlines đến Pokhara. Giá vé khứ hồi là 240USD ~ 5.5tr VND. Lưu ý là ở Nepal chuyện delay máy bay dường như là 100%, mỗi lần delay trung bình 45 phút. Đi Nepal về cảm thấy yêu VN/Vietjet Air như chưa từng yêu.

Đi lại trong thành phố: Trung tâm của Kathmandu và Pokhara đều khá nhỏ, có thể đi bộ dễ dàng. Từ sân bay về khách sạn tụi mình chủ yếu đi xe taxi, giá khoảng 7USD (Kathmandu) và 4USD (Pokhara).

Đền Swoyambhunath, một trong 3 ngôi đền lâu đời nhất Kathmandu

3. Tiền Bạc

Đồng tiền quốc gia của Nepal là đồng Rupee (NPR). 1USD đổi được tầm 100NPR. Ở trung tâm Kathmandu hầu hết các hàng quán đều chấp nhận USD/NPR, nên nếu bạn chưa kịp đổi tiền thì cầm USD sẽ không có vấn đề gì. Tuy nhiên khi đi race bạn đên cầm sẵn tiền lẻ NPR để phòng khi mua thức ăn nước uống dọc đường. Sau đây là giá cả chung cho bạn tham khảo:

  • 1 chai nước suối 500ml: 50-100NPR
  • Giá 1 đêm khách sạn 3 sao: 15k-30k NPR, tùy theo mùa / đợt cao điểm.
  • 1 cái pizza 40cm: 700-1000NPR
  • 1 li bia: 300-500NPR
  • Sim điện thoại 3G có khoảng 2GB data: 1000-2000NPR

4. Ăn, Ở:

Ăn Uống: Ẩm thực Nepal có nhiều nét ảnh hưởng của Ấn Độ và Trung Quốc, cho nên phần lớn đồ ăn sẽ sử dụng nhiều loại gia vị, nhưng không quá cay nồng như một vài vùng của Ấn Độ. Những món ăn mang ảnh hưởng Trung Quốc như mì xào (chow mein) hay cơm chiên cũng khá phổ biến. Nếu bạn không thích, hoặc không thể ăn món quá nhiều gia vị, lựa chọn tốt nhất là ăn đồ Tây như pizza/burger. Pizza ở Nepal làm ngon và đúng gu không kém gì pizza Ý, thậm chí quán pizza mình ăn ở Pokhara còn ngon hơn hồi ăn ở Ý. Bạn có thể lưu lại vài địa chỉ ăn uống sau:

  • Kathmandu:
    • OR2K: chủ yếu bán đồ ăn Địa Trung Hải. Món Biryani (cơm trộn kiểu Ân) ở đây ngon thần sầu. Giá cả tầm 5-10USD/món.
    • Fire and Ice: quán bán pizza có thâm niên lâu đời nhất Kathmandu. Pizza ở đây tầm 7-12USD/cái 40cm.
  • Pokhara:
    • Café Concerto: pizza ngon nhất mình ăn ở Nepal, và ngon hơn pizza ở Ý. Pizza ở đây tầm 8-12USD/cái 40cm.
    • Fresh Elements: món thịt heo nướng ở đây xuất sắc. Giá cả hơi nhỉnh hơn mặt bằng chung của Pokhara, tuy nhiên không gian và thức ăn phù hợp với giá tiền. Một người ăn no sẽ tốn tầm 12-15USD.

Ngoài ra, các bạn lưu ý không nên ăn hàng quán lề đường ở Kathmandu vì ở đây rất bụi. Còn bụi cỡ nào thì nhiều khi bạn không thấy mặt người đứng trước mình tầm 3m. Cả thành phố cảm giác như lúc nào cũng có bão cát.

Khách Sạn: Do Kathmandu và Pokhara đều là trung tâm du lịch lớn của Nepal nên bạn có rất nhiều lựa chọn về giá cả và chất lượng. Mình nghĩ lựa chọn tốt nhất là thuê khách sạn 3 sao với giá tầm 15-25USD/đêm vì chất lượng phục vụ ở Nepal khá tốt. Hầu hết các khách sạn đều có phục vụ ăn sang nên bạn sẽ tiết kiệm được khoảng này. Tụi mình thuê khách sạn trên booking.com vì hay có giảm giá. Lựa chọn cụ thể của tụi mình như sau:

  • Kathmandu: Mình thuê khách sạn Hotel Friends Home, giá 25USD/đêm, bao gồm ăn sang. Khách sạn nằm ngay Thamel, quận trung tâm của Kathmandu nên đi lại thăm thú, ăn uống và mua sắm rất tiện. Mì xào ở đây là ngon nhất mình ăn ở Nepal
  • Pokhara: Mình thuê khách sạn Hotel Blossom, giá 18USD/đêm không bao gồm ăn sáng. Từ khách sạn đi đến điểm xuất phát của race chỉ có 5 phút đi bộ nên không có gì để phàn nàn. Từ khách sạn đi vào trung tâm bờ hồ khoảng 7-10 phút đi bộ.

5. Race Day & Trải Nghiệm

Như đã nói ở trên, Annapurna 50km là một trải nghiệm tuyệt vời, nhưng cũng rất khó khăn. Nếu bạn đã đi race VMM và thấy ghê gớm thì mình có thể khẳng định là về độ khó Sapa không là gì so với Annapurna. Để các bạn dễ hình dung, đoạn Silverstone khó nhất của Sapa 21/42km mình thấy vẫn dễ leo hơn đoạn dễ nhất của Annapurna. Trước khi đi cả 3 đứa mình đều không hình dung được nó khó đến mức nào và target hoàn thành tầm 11 tiếng, nhưng sau đó đều hoàn thành 15-17 tiếng và dĩ nhiên là gần chốt đoàn. Trước khi bàn về cụ thể mình xin chia sẻ một vài thông tin tổng quan như sau:

  • Độ Dài Route: Official là 50km, nhưng đó là theo đồng hồ và GPS equipment của ban tổ chức. Hôm chạy mình đeo Garmin 735, vợ mình 230 và bạn mình 235, tất cả đều đo ra tầm 60-65km. Chính race director cũng thừa nhận rằng độ dài chính xác tầm 55km.
  • Course: Theo như 1 bạn pro từng chạy UTMB, Annapurna khó tương tự, thậm chí có những khúc xuống dốc còn khó hơn UTMB. Dốc lên ở Annapurna, nhất là những km cuối gần về đích khó đến nỗi BTC khuyên nếu không leo được thì nên ngủ lại ở checkpoint! Còn dốc xuống có những lúc gần như thẳng đứng và rất trơn. Nếu bạn cảm thấy chưa đủ hấp dẫn thì rừng ở Annapurna phần lớn là rừng nguyên sinh, nơi bạn có thể gặp gấu, cọp, báo bất cứ lúc nào. Một thành viên trong ban tổ chức từng gặp gấu lúc đi trail mark. “Đứng nhìn nó 1 chút cho nó đi rồi mình đi mark tiếp thôi”, bạn cho hay.
  • Thời tiết: Do chạy vào tháng 10 nên trời khá mát, tầm trung bình khoảng 23-25 độ. Tuy nhiên, vào giữa trưa nắng có thể rất gắt và nhiệt độ có thể lên đến 35 độ.
  • Cảnh quan: Do đây là khu vực Himalaya nên mình không có gì cần bàn thêm. Annapurna rất đẹp, từ ruộng bậc thang, đến thác nước, những đàn dê gặm cỏ ven đường, và những dãy núi xung quanh Himalaya. Race director đùa rằng “Nếu mày nghĩ giải này đắt tiền thì cứ cho là bỏ tiền đi ngắm cảnh, sẽ thấy giá bèo cỡ nào!”. Mình đồng ý 100%.
  • Công tác tổ chức: Đây là phần mình cảm thấy không ưng ý nhất về giải chạy, nhưng công bằng mà nói do địa hình hiểm trở và điều kiện vật chất thiếu thốn của Nepal nên có những điểm cũng nên thông cảm vì ban tổ chức đã làm hết mình. Do dữ liệu GPS bị sai và những trạm tiếp nước khá xa nhau nên có 1 đoạn giữa km 28-35 mình và vợ hoàn toàn bịthiếu nước, cảm giác giống như kiệt quệ. Ngoài ra điểm nghỉ lại ban đêm tại finish line cũng có nhiều bất cập, dẫn đến một vài runner đến sau không có phòng nghỉ.

Annapurna 50km – Route Course (Nguồn: BTC Annapurna100)

Race Day

4h30 sáng, xe chở tụi mình từ trung tâm Pokhara đến hồ Begnas cách Pokhara tầm 15km, nơi race bắt đầu. Sau khi đến nơi, bọn mình scan chip, đi vệ sinh và hoàn thành các thủ tục. Trời lúc này hơi se lạnh, nhưng không khí tại hồ Begnas thì rất nóng vì ai cũng đều hồ hởi. Đúng 5:35, 50km race bắt đầu. Do đã xác định là chỉ hoàn thành race nên mình và vợ chạy cùng nhau từ đầu đến cuối. 8km đầu của cung đường Annapurna khá phẳng, chỉ với lác đác sỏi đá và một vài đoạn đường đê hẹp băng qua những cánh đồng quanh hồ Begnas. Tuy trời vẫn còn khá sớm nhưng người dân từ trẻ đến già phần lớn đều đã thức dậy, và ai nếu đều chắp tay chào “Namaste” và cười rất tươi khi tụi mình chạy qua. Một trong những điểm làm mình rất ấn tượng với giải chạy này là con những người Nepal nhiệt tình và tốt bụng. Ở khoảng km thứ 3, do trời tụi mình chạy lệch khỏi trail, thế là có 1 bác chạy í ới theo kêu tụi mình quay đầu lại, và còn không quên “Namaste” và “Good Luck”.

Hồ Begnas lãng đãng sương, nhìn từ checkpoint 2 lúc 7h30 sáng (Nguồn: Hao Sam)

7h sáng, sau khi qua km thứ 8, tụi mình bắt đầu leo con dốc đầu tiên với elevation gain khoảng 289m. Lúc này cả con đường chỉ có mình và vợ, hầu hết những runner khác đều đã bỏ bọn mình xa khoảng 10-15 phút.  Dốc không quá cao, nhưng dài và đầy đá nhọn nên việc chạy cũng khá khó khăn do phải liên tục nhìn phía dưới chân và tránh đá. Lúc này mình và vợ vẫn còn khá sung sức nên vẫn chạy nhẹ nhàng lên dốc. Khi lên đến đầu dốc, nắng bắt đầu ửng hồng, và sau lưng bọn mình là toàn cảnh hồ Begnas và những cánh đồng bắt đầu vào mùa gặt. Đường bắt đầu phẳng trở lại, cho đến km thứ 17 khi tụi mình bắt đầu leo con dốc thứ 2, và cũng chính là lúc Annapurna bắt đầu “chơi khó” tụi mình. Dốc dài khoảng 7km liên tục với chỉ 1 con đường mòn độc đạo xuyên qua khu rừng già. Sau khi chạy được khoảng 2km, bọn mình quyết định leo dốc với gậy do đường quá nhiều đá trơn và tụi mình cũng bắt đầu thấm mệt. Ở khoảng km thứ 20, tụi mình bắt kịp một vài 2 vợ chồng và 1 bạn runner người Trung Quốc. “Đường ở đây khó hơn tui tưởng”, ai cũng nói. “Đúng rồi, Himalaya chứ có phải quốc lộ 1A chạy pace 6 đâu mà”, mình nghĩ. Trời bắt đầu nóng dần, và độ ẩm cao trong rừng tạo nên một cảm giác khá khó chịu.

Những cánh đồng ruộng bậc thang vàng rực quanh Annapurna (Nguồn: BTC Annapurna) 

Khoảng 9h30 sáng, bọn mình hoàn tất dốc thứ 2 và đến điểm tiếp nước 3. Mọi thứ vẫn nằm trong kế hoạch. Mình và vợ vẫn cảm thấy khỏe, mặc dù bắp đùi hơi mỏi sau khi leo dốc thứ 2. Sau khi tiếp nước và nghỉ khoảng 5 phút để ăn nhẹ, bọn mình tiếp tục chạy. Sau khi rời khỏi trạm tiếp nước, mình và vợ mất dấu những chiếc ruy băng trail marks và lạc đường. Theo như chỉ dẫn của bản đồ bọn mình chỉ phải đi tầm 500m để xuống suối, nhưng thực tế bọn mình chạy hơn 1km dọc theo 1 con đường đá cho đến khi thấy được những mảnh trail marks tiếp theo. Đường lúc này chủ yếu xuống dốc cho đến một chiếc cầu treo bắc qua con suối khá rộng. Nắng lúc này đã lên cao, nhưng không gắt, và cảnh vật xung quanh Annapurna hiện lên đẹp như tranh. Ruộng bậc thang vàng, rừng xanh biếc, và rặng Annapurna trắng đầy tuyết phủ. “Những ngọn núi, chúng luôn đặt những vật khác vào thế bị so sánh, với kết quả cuối cùng chúng luôn chiến thắng và làm cho chúng ta cảm thấy thật nhỏ bé”, mình vừa chạy vừa nhớ lại lời của David Laney, người về thứ 4 chung cuộc của UTMB năm 2015. Lúc đấy, mình cảm thấy bản thân thật nhỏ bé, theo một hướng hoàn toàn tích cực. “Có thể mình chẳng bao giờ chạm được vào dãy Annapurna, nhưng nếu cứ tiếp tục chạy, mình sẽ đến ngày càng gần hơn”, mình nghĩ. Sau khi băng qua cầu treo, đồng hồ điểm 11h, đường bỗng trở nên dốc, và kéo dài dưới cái nắng trưa. Những người nông dân bắt đầu lùa đàn dê của họ vào trong bóng mát, và tìm chỗ ngả lưng để dùng bữa trưa. Mình và vợ gặp 1 anh bạn runner người Nepal tên Ajay. “Tao trước giờ chạy nhiều nhất 5km, nhưng thấy giải này hay nên đăng kí luôn!”. “Nể mày thiệt đó”, mình nói với Ajay. Tại km 28, mình phát hiện nước bắt đầu cạn dần, và trước đó mình quyết định không lấy nước suối cho vào bình vì sợ đau bụng. Nhìn vào course map, trạm tiếp nước kế đến ở Yangkajot vẫn còn cách khoảng 4km. Nhưng cứ chạy, rồi đi, rồi chạy và đi mãi vẫn không thấy trạm tiếp nước đâu, mặc dù Garmin đã đo được khoảng 32km. Cả mình và vợ đều bắt đầu có những triệu chứng của việc mất nước, như chuột rút, bao tử có vấn đề, và hoa mắt. Trời lúc này nóng dữ dội, và một vài runner do không chịu nổi đã ngã vật ra đường. Mình và vợ quyết định đi chậm lại, vừa đi nhanh vừa kết hợp nghỉ, do lúc này tụi mình bỗng dưng cảm thấy vô cùng đuối sức. Bạn đang bay trên trời dang hết sải cánh thì có ai bắn viên đạn xuyên qua đôi cánh của bạn – đó chính là cảm giác của tụi mình khi ráng cố gắng đến trạm tiếp nước Yangkajot. “Cố lên, cố lên”, mình cứ nghĩ thầm trong đầu. Sau khi leo hết quả đồi, và đồng hồ Garmin chỉ 37km, tụi mình đến Yangkajot lúc 2h00 trưa. Đi về phía tụi mình là một vài runner với những chai cokes. “Tụi tao bỏ cuộc mày ơi”, họ nói. Vợ mình do bao tử có vấn đề nên quyết định nôn hết ra, còn mình thì ngồi thẫn thờ uống Coca cho lại sức. So với target mình đã chậm khoảng 1h. Nhìn những người runner bỏ cuộc, dù không muốn nhưng mình vẫn cảm thấy hơi nản. “Có lẽ mình đã quyết định làm một thứ hơi quá sức. Nhưng trước giờ mấy cái giải chạy chọt này có cái nào mà vừa sức mình đâu, toàn là cứ đăng kí rồi đi hành xác cả mà? Nhưng lần trước là hành xác 21km, lần này những 50km!”. Vật lộn trong một mớ suy nghĩ bòng boong 1 hồi, mình nhận ra 4h00 chiều là thời gian cut-off, trong khi đó đồng hồ đã điểm 2h30. Lượng đường trong Coca bắt đầu ngấm vào máu làm mình bình tâm lại.

Đường trail đến checkpoint Yangkajot (Nguồn: Hao Sam)

2h45 chiều, bọn mình bắt đầu đi tiếp. Ajay, sau khi quyết định tiếp tục chạy, đến trạm Yangkajot khi tụi mình bắt đầu rời đi. “Nhanh lên nha mày, trời tối chạy nguy hiểm”, vợ mình kêu Ajay. Cùng lúc này, thằng Hào cùng nhà đã đến check point km thứ 37. Tụi mình băng qua con hẻm nhỏ nối Yangkajot với ngọn núi tiếp theo, và bắt đầu đổ đèo. Mình ráng hết sức vừa chạy, vừa đi bộ ở những đoạn xuống dốc dường như thẳng đứng. 3h35, mình đến trạm tiếp nước và 3h50 vợ mình đến nơi, vừa kịp thời gian cut-off. Lúc này đây, cả 2 tụi mình đã gần như kiệt sức do bao tử rất khó chịu. Tất cả đồ ăn nạp vào dường như không tiêu hóa nổi. “Còn khoảng 18km và 2 cái dốc nữa, giờ sao em?”, mình hỏi vợ.  Tụi mình quyết định dung gậy đi bộ nhanh để hoàn thành Annapurna, vừa đi vừa nói chuyện cho quên mệt. Ajay, sau khi vượt lên trên tụi mình ở check point 37km, lúc này bị chuột rút dữ dội và không thể chạy được nữa. “See you at the finish line”, mình kêu Ajay sau khi xịt cho nó ít Salonpas. Đường lúc này trở nên xấu hơn. Gió bắt đầu lạnh hơn, và trời cũng bắt đầu tối dần. Rặng Annapurna ửng hồng trong ráng chiều. 6h00 chiều, trời tối hẳn, bọn mình bắt đầu leo dốc đến Tangting, trạm tiếp nước áp chót. Trước mắt bọn mình bây giờ chỉ có dốc, dốc và dốc. Tụi mình vừa đi khoảng 20 phút vừa nghỉ 1 lần vì chân lúc này cũng đã không nhấc nổi. Trên đỉnh đầu, trăng bắt đầu lên, chiếu qua các khe lá. Không gian lúc này yên ắng cực kì, chỉ có tiếng bước chân nặng nhọc của tụi mình.

7h00 tối, tụi mình đến Tangting. Garmin lúc này đã đo được khoảng 51km, trong khi trên course map chỉ khoảng 44km. Do Tangting nằm ngay trên đỉnh đồi, nên bao nhiêu gió gần đấy thị trấn gom hết về đây. Nếu như Yangjajkot rất nóng thì Tangting cực kì lạnh. Do cơ thể đã yếu dần và thấm mồ hôi, người mình run lên như bị trúng gió. “Má ơi, không lẽ giờ tèo tại đây ta, hay mình bỏ cuộc, dù gì vẫn đỡ hơn nằm lại xứ người. Nhưng mà đã bỏ tiền bay đến đây để bị DNF?”. Sau một hồi rối bời, mình xin ban tổ chức 1 gói mì ăn cho lại sức, và bấm bụng mượn họ 1 cái áo ấm. “Tao sẽ trả lại cho trưởng đoàn khi đến Finish Line, tao không bỏ cuộc được.” Những anh bạn Nepal tốt bụng ko ngần ngại gật đầu cái rụp, và còn cho mình mượn những 2 cái áo. Mặc 4 cái áo trong người, tụi mình tiếp tục đi tiếp 6km còn lại của Annapurna Race. Sau này bình tâm nghĩ lại, mình thấy sống sót qua được 6km cuối cùng của Annapurna quả thực là một điều thần kì đối với một đứa vừa mới tập tành chạy trail như mình. Nối tiếp 2km đường bằng là 1.5km đường dốc dường như thẳng đứng. Trời tối như mực, tất cả những gì mình thấy được là khoảng cách 1m trước mặt nơi ánh đèn phim chiếu đến. Do buổi chiều trời đổ mưa nên những mỏm đá vốn đã đầy rêu nay càng trơn, nhiều lúc dùng gậy leo núi chống xuống để bám đường vẫn không có tác dụng gì. Mình hít thật sâu và thở ra thật dài mỗi bước xuống dốc. Tình huống lúc đấy thật dở khóc dở cười. Một mặt mình muốn đi xuống thật nhanh vì nhớ lại câu chuyện anh bạn Nepal gặp gấu, mặt khác mình lại không thể đi nhanh vì nguy cơ té dập mặt rất cao. Đoạn dốc xuống này cũng là nơi mình té nhiều nhất, khoảng 4 5 lần và lần nào cũng đáp bằng mông. Sau khoảng 30 phút đổ dốc và băng qua khu rừng nguyên sinh khoảng, tiếng nước chảy to dần, và chiếc cầu treo nối với chân đồi Sikles hiện ra. Tụi mình phải leo con dốc dài 2km với 800m elevation gain nữa để đến đích. Bây giờ ngồi nhớ lại, kí ức của mình về con dốc này rất mơ hồ. Mình chỉ nhớ bậc thang đá, có rất nhiều bậc thang đá. Cảm giác lúc đầy cứ như đi lên một chiếc cổng trời không bao giờ tồn tại. Mỗi bước mình đi, con dốc dường như dài ra dài ra theo trăng lúc này treo lên quá đỉnh đầu. 10h00 tối, đồi Sikles chỉ còn le lói vài bóng đèn, và tiếng chó sủa. Có nhiều lúc bản thân không tự chủ được nên mình cứ va quẹt vào hai bên đường, tay chân đầy vết xước từ bụi cây mỏm đá. Vừa đi miệng mình vừa lẩm bẩm “Towards the sun, towards the sun” (Về phía mặt trời – câu thần chú lúc mình mới bắt đầu tập chạy), mặc dù mặt trời vẫn còn xa lắm. Sau khoảng hơn 1 giờ leo đồi Sikles, những ngôi nhà hiện ra, và khoảng 10h20 tối, những tấm bảng “To The Finish Line” trở nên nhiều dần. Cuối cùng, tầm khoảng 10h45 tối, mình và vợ đến nơi. Hào đến trước tụi mình khoảng 2 tiếng, mặt mày vẫn tươi tỉnh. Nhờ hai bác nhà nghỉ tốt bụng, mình ăn vội 1 tô súp, uống li trà, và về lăn ra ngủ, còn chưa chụp kịp 1 tấm hình, coi như là kỉ niệm Annapurna Finish line. Đồng hồ Garmin đo được 60km. Khi mình ngoái đầu nhìn phía con suối, những ánh đèn phía Tangting đã tắt ngấm.

Cây cầu treo nối đồi Sikles và khu rừng nguyên sinh bên dưới Tangting (Nguồn: BTC Annapurna)

Khi thức dậy, mặt trời đã lên từ lâu, và ngay sau lưng mình là dãy Annapurna sừng sững. Có những thứ chỉ đẹp hơn khi bạn vượt qua thử thách của nó. Annapurna là vậy. Những con đường băng rừng độc đạo, cây cầu treo, thác nước, đàn dê, cơn gió lạnh teo ở Tangting, tất cả khó khăn chỉ góp phần làm trải nghiệm Annapurna thêm tuyệt vời. “Không biết trong đời bao nhiêu lần thức dậy lại được thấy những thứ nhiệm màu như vầy?!”, mình vừa nhấp 1 miếng cà phê đen vừa nghĩ.

3 người Việt tại giải Annapurna 2017. Từ trái sang: Hào, Vân Minh

8h sáng, xe buýt đưa tụi mình từ Sikles về lại Pokhara. Đoạn đường tuy chỉ dài 10km nhưng đi mất 4 giờ đồng hồ, đủ thấy địa hình Annapurna nhập nhằn như thế nào. Lúc xe chạy băng qua suối, nắng như dát vàng mặt nước. Cảm giác lúc đó thật siêu thực, cứ như mình đang ở giữa 2 thế giới nối với nhau bằng một dòng suối ở Annapurna. Giờ này ngày hôm qua, mình vẫn đang chật vật leo đèo lên Yangkajot trong cái nắng vỡ đầu. 12h00 trưa, xe đến Pokhara. Khi các runner chào nhau, thấy có gì đó tiêng tiếc. Cái gì cũng kết thúc cả, thôi thì sau này nhớ lại, ít ra mình có thể nói bạn bè rằng tao đã cày 50km để tới được gần Annapurna, và thấy nó đẹp như thế nào.

Đồi Sikles và rặng Annapurna, buổi sảng sau ngày race

6. Lời Kết:

Tuy quy mô tổ chức nhỏ và vẫn còn một số hạn chế nhất định, Annapurna là một giải chạy rất đáng tham dự bởi ngoài cung đường Himalaya đẹp tuyệt vời, Annapurna còn cho bạn cơ hội khám phá những giá trị di sản của Nepal, đặc biệt là những con người tuy cuộc sống còn khó khăn nhưng thật ấm áp và tốt bụng, sẵn sàng giúp đỡ bạn trong suốt hành trình. Đã năm tháng trôi qua từ ngày mình vượt qua Finish Line ở Sikles, nhưng  kí ức và hình ảnh những con đường mòn, rặng núi và dòng suối của Annapurna chỉ như mới xảy như ngày hôm qua. Hi vọng một ngày nào đó, với sự chuẩn bị tốt hơn, mình sẽ trở lại và hoàn thành cuộc đưa trước chiều tàn, để vẫn thấy được dãy Annapurna ửng hồng sau đồi Sikles.

Những con người Nepal dễ mến và thân thiện dọc cung đường chạy (Nguồn: BTC Annapurna)

 

BÌNH LUẬN

Hãy nhập bình luận của bạn
Điền tên của bạn