Trong quãng thời gian từ năm 1968 tới 2020, có khoảng 12 đợt tuyển chọn đội tuyển Marathon diễn ra tại Mỹ, trong đó có vài giải đấu mà các runner phong trào chúng ta sẽ học hỏi được rất nhiều kinh nghiệm từ các VĐV chuyên nghiệp.

Cuộc thi tuyển chọn đội tuyển Marathon Olympic Hoa Kỳ đầu tiên dành cho nam được tổ chức vào năm 1968, dành cho nữ vào năm 1984. Điều đó có nghĩa là đã có tổng cộng 12 giải đấu được diễn ra (cho tới giải gần đây nhất được tổ chức tại Atlanta vào ngày 29/2/2020). Amby Burfoot, một runner va là cựu tổng biên tập tạp chí Runner’s World nổi tiếng, đã tham dự tất cả các sự kiện này với tư cách là VĐV hoặc nhà báo. Dưới đây là vài bài học mà Amby Burfoot đúc kết ra từ các cuộc thi này, hy vọng các runner phong trào ngày nay có thể học hỏi.

Kỳ thi năm 1972 tại Oregon

Jeff Galloway (ngoài cùng bên trái) và Jack Bacheler (bên phải)

Đây là cuộc đấu thú vị của những người bạn và cũng là đối thủ. Frank Shorter và Kenny Moore đã có một chiến thắng dễ dàng ở kỳ tuyển chọn này, với vị trí số 1 và 2. Hai người bạn khác đến từ Florida là Jack Bacheler và Jeff Galloway chạy cùng nhau trên cả quãng đường, tuy nhiên Galloway giảm tốc độ ngay trước vạch, nhường vị trí thứ ba và cũng là vị trí cuối cùng trong đội tuyển cho Bacheler.

Thực ra, Galloway đã giành được một suất tham dự đội Olympic ở nội dung 10.000 mét ở một giải chọn đội tuyển khác. Trong cuộc đua đó, Bacheler đã bị trọng tài loại một cách gây tranh cãi. Trong nỗ lực cuối cùng để vớt vát suất thi đấu trong đội tuyển Olympic quốc gia, Bacheler đã bước vào cuộc thi Marathon mặc dù anh ấy chưa từng chạy cự ly này bao giờ.

Bài học rút ra

Bacheler đã vào đội Olympic nhờ sự giúp đỡ từ người bạn Galloway. Đối với những người mới làm quen với chạy bộ hay Marathon, sẽ rất có ích nếu bạn có được lời khuyên từ những người đi trước. Và sẽ tốt hơn nữa nếu bạn có thể tập luyện cùng những người có kinh nghiệm, hay thậm chí được vài người đã từng chạy Marathon làm pacer (người chạy kèm bạn để dẫn tốc) trong cuộc thi đầu tiên của mình.

Kỳ thi nội dung Nữ năm 1984 tại Washington

Joan Benoit trong cuộc thi

Với việc Ủy ban Olympic quốc tế đã thêm nội dung Nữ vào bộ môn Marathon tại Thế vận hội 1984 tại Los Angeles, sự chú ý của người hâm mộ về cuộc thi chọn đội tuyển Marathon đầu tiên dành cho nữ đã tăng vọt. Không chỉ vậy, Hoa Kỳ còn có một siêu sao thực sự trong nội dung này là Joan Benoit. Một năm trước đó, cô đã giành chiến thắng trong cuộc thi Marathon Boston với kỷ lục thế giới (tại thời điểm đó) 2:22:43.

Chỉ có một vấn đề: Benoit bị trẹo đầu gối trong quá trình luyện tập và cuối cùng đã quyết định phẫu thuật chỉ 17 ngày trước kỳ thi chọn đội tuyển. Ở bất kỳ quốc gia nào khác, cô ấy sẽ được chọn vào Đội tuyển Olympic và để những người khác chiến đấu cho hai vị trí còn lại. Nhưng ở Mỹ, cô ấy buộc phải tham dự kỳ thi như bao VĐV khác.

Vì vậy, Benoit tới vạch xuất phát mà không biết liệu đầu gối của cô có thể chạy được quãng đường hay không. Và cố ấy đã chiến thắng trong kỳ thi này. “Tôi biết đôi chân của mình có thể đình công bất cứ lúc nào,” Benoit nói sau chiến thắng. “Trong 10km cuối cùng, tôi kthậm chí còn không thể sải dài bước chân của mình. Nếu chẳng may phải chạy so kè với ai đó trong vài km cuối thì chắc tôi sẽ thua mất.”

Bài học rút ra

Các runner chạy Marathon dễ bị chấn thương, thường xảy ra vào tháng trước trước sự kiện lớn. Nhưng ngay cả khi bạn bỏ lỡ vài tuần tập luyện, bạn vẫn có thể chạy marathon một cách mạnh mẽ. Hãy coi những tuần bị bỏ lỡ đó là những tuần Taper để chuẩn bị cho giải đấu, thay đổi kỳ vọng của bạn khi cần thiết và đừng chạy nếu bạn có nguy cơ bị thương nặng.

Và tại Olympic năm đó, Benoit đã giành HCV cự ly Marathon đầu tiên dành cho phụ nữ. Cô đã chiến thắng trước các đối thủ như Grete Waitz, Ingrid Kristiansen và Rosa Mota trong một nỗ lực bứt phá từ km thứ 37.

Kỳ thi nội dung Nữ năm 2000 tại St. Louis

Deena Kastor Olympic Trials Marathon
Deena Kastor trong cuộc thi

Hai mươi năm sau chiến thắng của Joan Benoit, Deena Kastor nổi lên như huyền thoại mới của Hoa Kỳ. Cô ấy thậm chí đã phá kỷ lục của Joan Benoit với thành tích 2:21:06 trong giải Chicago Marathon diễn ra 10 tháng trước kỳ thi chọn đội tuyển. Có vẻ như cô ấy sẽ dễ dàng đoạt vé tham dự giải Olympic năm đó.

Và Deena Kastor bước vào cuộc thi với chiến thuật như sách giáo khoa: cô chủ động kìm tốc độ và chạy trong nhóm bám đuổi trong nửa đầu chặng đường, trước khi vượt lên dẫn đầu một cách thoải mái tại km thứ 27. Thế nhưng ông trời thật biết trêu ngươi. Qua km thứ 37, sắc mặt của Deena Kastor trở nên nhợt nhạt, các sải chân của cô trở nên yếu đuối, và Colleen De Reuck đã vượt qua Deena để giành chiến thắng chung cuộc. Các VĐV khác cũng bắt đầu thu hẹp khoảng cách.

Deena có nguy cơ mất suất tham dự Olympic. Tuy nhiên, cô ấy đã lấy lại phong độ và chiến đấu quả cảm để giữ vững vị trí thứ hai, qua đó dành suất tham gia Olympic. “Trong 5km cuối cùng, tôi đã hoàn toàn không có năng lượng”, Deena nói sau cuộc thi.

Bài học rút ra

Nạp năng lượng là việc đặc biệt quan trọng, nhất là ở cự ly Marathon. Vài ngày cuối cùng trước cuộc thi Marathon là thời điểm quan trọng để bạn ăn uống và cung cấp đủ nước. Bạn không cần phải ăn quá nhiều và cũng không nên uống nước quá mức, nhưng bạn cần làm một lượng vừa đủ cả hai. Đừng lo lắng nếu bạn cảm thấy hơi đầy hơi.

Kỳ thi năm 2008 tại New York

Emergency vehicles Olympic Trials November 3, 2007
Xe cứu thương hỗ trợ Ryan Shay tại cuộc thi

Trong tất cả các kỳ thi chọn đội tuyển, có lẽ kỳ thi năm 2008 tại New York là kỳ thi gay cấn nhất cũng như bi kịch nhất. Năm đó, với phong độ vượt trội, Ryan Hall băng băng về đích qua những đoan dốc nhấp nhô của công viên Central Park, kết thúc cuộc thi ở vị trí thứ nhất với thành tích 2:09:02.

Tuy nhiên, anh ấy không biết rằng người bạn thân thiết Ryan Shay, cũng có mặt tại kỳ thi năm đó, đã chết vì trụy tim khi mới vừa vượt qua mốc km thứ 8. “Tôi bị sốc khi biết tin,” Hall nói. “Thật khó tin một giấc mơ trở thành hiện thực và hôm nay tôi đã mất một người bạn”.

Kỳ thi này cũng không mấy vui vẻ với Meb Keflezighi. Từng hai lần góp mặt trong Đội tuyển Olympic Hoa Kỳ vào năm 2000 ở Sydney và 2004 ở Athens (cũng là năm anh giành huy chương bạc). Trong cuộc thi chọn đội tuyển năm 2008, Meb Keflezighi bị gãy xương hông và về thứ tám. Brian Sell, một runner kiêm một nhân viên văn phòng cán đích ở vị trí thứ 3 trước sự phấn khích của người hâm mộ.

Bài học rút ra

Cũng giống như cuộc sống, cuộc thi Marathon luôn có những nốt thăng và nốt trầm đáng kinh ngạc. Có ngày bạn PR, nhưng cũng có ngày bạn DNF. Một số ngày còn tồi tệ hơn nhiều so với DNF. Hãy tôn vinh thành quả bạn đạt được và đừng để những thất bại làm bạn chán nản. Hãy nhớ những gì Tổng thống Barack Obama đã nói sau vụ đánh bom cuộc thi Marathon ở Boston: “Chúng tôi tiếp tục. Chúng tôi chạy đua. Chúng tôi cố gắng. Chúng tôi xây dựng và chúng tôi làm việc, và đó là những giá trị mà chúng tôi truyền lại cho con cái. “

BÌNH LUẬN

Hãy nhập bình luận của bạn
Điền tên của bạn