Đây là phần 2 của bài phỏng vấn Gene Dykes, vận động viên chạy marathon ở tuổi 70, do chương trình Cloud259 thực hiện. Đọc phần 1 tại đây “Lập Kỷ Lục Marathon Tuổi 70”
Cloud259 là website lập ra cho bộ môn chạy đường dài và giúp những ai muốn hướng tới mục tiêu chạy marathon dưới 3 giờ, vì vậy có cái tên Cloud 2:59. Bài phỏng vấn này được thực hiện 3 ngày trước giải đua Boston Marathon 16/3/2018, sau khi ông Dykes lập thành tích 2:57:43 ở Rotterdam Marathon. Lúc ấy ông còn cách xa kỷ lục M70-74 do Ed Whitlock lập (2:54:48) gần 3 phút. Không lâu sau đó, Dykes đã phá sập kỷ lục này khi ông thiết lập kỷ lục mới (2:54:23) ở Jacksonville Marathon hôm 16/12/2018.
Đoạn phỏng vấn Gene Dykes từ phút 1:48 đến 37:02.
https://cloud259.com/wp-content/uploads/2018/04/episode63.mp3
==========================================
(Tiếp Theo)
Gene:
Và để tập luyện với cái bụng đói meo, tôi không bao giờ ăn sáng trước khi chạy, và tôi không bao giờ mang theo thức ăn trong khi chạy, và tôi hoàn toàn chắc chắn điều này dạy cơ thể tôi lưu trữ thêm glycogen và đốt cháy chất béo một cách hiệu quả. Vì vậy, đôi khi tôi thấy người ta đăng tin và hỏi phải nạp năng lượng như thế nào ở giải 5K để họ khỏi phải đi bộ. Nghe vậy chúng ta phải lắc đầu kinh ngạc.
Gregg:
Vậy 200 calo mà ông có ở Rotterdam đó là gel hay là gì? ông đã dùng gì?
Gene:
Tôi dùng nước Hammer HEED. Tôi mang theo hai chai.
Gregg:
À đó là thức uống thể thao, không có gel, không có thức ăn, phải không ạ?
Gene:
Đúng! không gel, không có thức ăn, chỉ có nước uống thể thao. Và bí mật đặc biệt của tôi, hơi phiền toái một chút nhưng mỗi race tôi phải đi ra hiện trường vào đêm hôm trước sau khi khoanh vùng các cảnh quan trên bản đồ của Google và tôi tìm một chỗ cách vạch kết thúc chừng 6 dặm, nơi tôi có thể giấu một chai Coke pha với một nửa nước, và hỡi ơi với sáu dặm còn lại, thật là một niềm vui khi chụp lấy chai Coke từ bụi cây dọc bên đường. Coke đâu có gây ra cảm giác buồn nôn, bạn có thể nạp đủ đường và caffeine. Thật tuyệt vời!
Gregg:
Ông nạp Coke khi chạy đua ultra và marathon. Ông có làm vậy ở Rotterdam?
Gene:
Hầu như ở tất cả giải đua marathon, tôi phải giấu một chai Coke trên đường đua. Ở giải Ultras tôi sống bằng nước Coke, một trong những chai của tôi luôn chứa đầy nó. Tôi nhận được hầu hết lượng calo của mình từ Coke trong khi chạy ultra.
Gregg:
Pha với nước vẫn còn sủi bọt hay là ông làm mất bọt đi?
Gene:
Tôi ước gì giữ được bọt, nhưng nếu tôi không làm bong bọt thì chúng sẽ tự bong ra khắp người tôi vì vậy phải loại bỏ carbonate. Tôi thà để nó trong đó, nhưng…
Gregg:
Chà, vậy là chúng tôi đã phát hiện ra một số lời khuyên thực sự thú vị. Tôi nghĩ rằng chúng ta phải thử. Tôi thường không ăn nhiều bất cứ thứ gì trước khi chạy marathon. Tôi đã từng nhét vào mình với một mớ bánh mì tròn và sữa chua và một quả chuối, và tôi thấy rằng nó thực sự làm tôi mệt mỏi sớm hơn vì cơ thể phải tiêu tốn năng lượng để tiêu hóa.
Gene:
Chắc chắn rồi! bất kỳ lượng máu nào không đi vào cơ bắp của bạn là máu không giúp bạn chạy đua tốt nhất, tất nhiên đó là lý do tại sao bạn cố gắng giữ bình tĩnh vì bạn biết điều cần làm là giảm nhu cầu máu đi đến da của bạn, và nếu bạn có thể ngăn máu chảy ra khỏi da và từ dạ dày thì tất cả đều có sẵn cho cơ bắp của bạn và bạn phải làm mọi thứ có thể để tối đa hóa điều đó.
Gregg:
Ý nghĩ tuyệt vời! chúng tôi cần giúp ông có được hợp đồng tài trợ với hãng Coke.
Gene:
Tôi không nghĩ tôi có trong hộ khẩu của họ.
Gregg:
Nói về tài trợ, có lẽ ông không có hợp đồng giày nhưng tôi tự hỏi ông đang đi loại giày chạy nào hoặc nó thay đổi đa dạng?
Gene:
Ồ, tôi có tất cả các loại giày khác nhau, khiến vợ tôi phát cáu, nhưng ở giải Rotterdam tôi đã mang giày Nike Vaporfly 4%, hình như giá là ba trăm đô-la nhưng hỡi ôi đây đúng là đôi giày đáng kinh ngạc. Bạn cầm nó trong tay và bạn hầu như không thể cảm nhận được, nó rất nhẹ, bạn chỉ cần xỏ nó vào, lớp đệm hình như dày sáu inch, đôi giày tuyệt vời! Tôi chỉ mang nó ở các giải đua mà tôi cảm thấy là một giải đua thực sự quan trọng. Tôi sẽ không bao giờ tập luyện bằng giày này hoặc chỉ chạy đua ở một giải marathon bình thường, nhưng hỡi ôi! bạn muốn tận dụng tối đa cuộc đua của mình, với tôi đã bốn, năm lần tôi lập được PR ở cự ly marathon mỗi lần tôi xỏ đôi giày này vào.
Gregg:
Ồ!
Gene:
Không phải tất cả được quy cho điều đó nhưng tôi nghĩ đó là một yếu tố quan trọng, nhưng thỉnh thoảng tôi cũng mang giày New Balance, Brooks, Tsunami. Tôi không phải gắn bó với bất kỳ đôi giày nào. Tôi biết rằng tôi khá may mắn khi nhiều người chạy ultra bị phồng rộp khi chạy được một nửa quãng đường. Tôi gần như không bao giờ bị phồng rôp. Tôi cũng chả phải “break-in” các đôi giày, chỉ xỏ vào và chạy!
Gregg:
Giờ tôi chỉ muốn bàn về mục tiêu của ông sau giải Boston, ông nói rằng một vài năm trước ông không bao giờ nghĩ sẽ có ngày hôm nay. Tôi tự hỏi nếu ông có nghĩ về những gì mình muốn làm lúc này trở đi. Một câu hỏi nữa, ông đã bao giờ gặp hoặc chạy đua với Ed Whitlock, cụ ấy có phải là người có thành tích mà ông soi rất kỹ?
Gene:
Tôi đã gặp Ed Whitlock tại cuộc đua ở Toronto, nơi cụ ấy có một bài phát biểu ngắn, và người bạn của tôi biết cụ ấy nên chúng tôi chụp chung một tấm hình. Cụ ấy nói về các kỷ lục của cụ và cụ nói trong tất cả kỷ lục đó, cụ cảm thấy tự tin nhất là kỷ lục nhóm tuổi 70-74 của cụ là 2:54:48, và bây giờ tôi chỉ cách nó ba phút, tôi có lẽ sẽ thử cố gắng phá sập nó. Cụ đâu có biết rằng khi cụ nói câu đó thì người có cơ hội đánh bại kỷ lục đó lúc ấy ở ngay trong phòng, nhưng tôi thậm chí còn biết về điều này ít hơn cụ. Lúc ấy tôi nghĩ rằng mình vẫn chỉ là một vận động viên tầm thường thôi.
Gregg:
Thật tuyệt vời. Tôi nghĩ cụ sẽ cám ơn khi biết có người muốn đánh bại. Vậy tôi đoán là ông sẽ thăm dò các đường đua nhanh cho Mùa Thu hay là ông đã biết sẽ chạy giải gì rồi vào cuối năm nay.
Gene:
Ồ, vâng tôi thường làm theo lịch cho cả năm tới vào tháng 11. Năm nay tôi phải mất đến tháng Hai hoặc lâu hơn để hoàn tất lịch chạy. Tôi vẫn còn một vài dấu hỏi nhưng vì tôi vừa nhập vào một nhóm tuổi mới, tôi có thể đến các giải đua mà tôi có thể lập kỷ lục Mỹ hoặc trở thành nhà vô địch quốc gia cự ly dài. Bây giờ tôi đã có một bảng tính spreadsheet để liệt kê tất cả các giải đua, chẳng hạn mục tiêu của tôi là gì, ai đang giữ kỷ lục, và cần phải chạy pace gì để đánh bại nó, vân vân.
Gregg:
Vậy ông đã chuẩn bị để thông báo trên chương trình của chúng tôi rằng ông sẽ chạy ở giải Chicago.
Gene:
À, đó thực sự là một dấu hỏi, tôi phải bàn lại với huấn luyện viên của mình. Bởi vì bạn biết trong suốt mùa hè tôi thường làm điều điên rồ. Chicago? tôi có thể sẵn sàng cho Chicago nhưng bạn biết tôi sẽ chạy một cuộc đua như 200 dặm sáu tuần trước đó, có thể là tám tuần. Bây giờ để xem và tôi có một kỳ nghỉ phép vào giữa tháng 9, thời gian này tôi có thể chạy, nhưng điều đó có nghĩa là phải nổ lực để thức dậy trước bảy giờ sáng để tham gia nhóm chạy. Vâng, vì vậy nhìn danh sách của tôi ngay bây giờ tôi có mười giải vô địch quốc gia, mười bảy kỷ lục nhóm tuổi Hoa Kỳ và hai kỷ lục nhóm tuổi thế giới cho năm nay.
Gregg:
Đó là tất cả các giải chạy riêng biệt.
Gene:
Vâng.
Gregg:
Bằng cách nào?
Gene:
Ồ, một số trong các giải sẽ xảy ra cùng lúc, như kỷ lục nhóm tuổi cấp vô địch quốc gia.
Gregg:
Nhưng ông có kế hoạch race trong năm nay khoảng bao nhiêu lần nữa không?
Gene:
Tôi thường chạy ba mươi đến ba mươi lăm giải đua một năm.
Gregg:
Wow!
Gene:
Tôi thực sự ghét những ngày cuối tuần trống rỗng trên lịch của tôi. Nếu nhìn vào và không thấy giải đua nào thì tôi phải nhìn xung quanh để xem phải làm gì để giết thời gian vào cuối tuần đó.
Gregg:
Một câu hỏi ngắn gọn cho Gene, ông đã nghỉ hưu rồi phải không ạ? Cho chúng tôi biết chút ít về điều này.
Gene:
Vâng, tôi đã nghỉ hưu khoảng năm năm trước, cùng khoảng thời gian tôi tìm được huấn luyện viên của mình.
Gregg:
Và nghề nghiệp của ông là gì?
Gene:
Tôi là một lập trình viên máy tính, yêu thích từng phút của nó. Một công việc tuyệt vời.
Gregg:
Thật tuyệt. Vậy chúng tôi có một câu hỏi cuối cùng, câu hỏi mà chúng tôi đặt ra cho tất cả các vị khách mời. Ông đã cho chúng tôi rất nhiều lời khuyên, rất nhiều trong số đó trái ngược và đó là điều tôi yêu thích, nhưng nếu ông có một mẹo duy nhất để giúp những người khác vượt qua rào cản 3 giờ như ông vừa mới làm, lời khuyên cụ thể cho tôi hoặc bất kỳ ai khác, và thực sự là bất kỳ rào cản nào, ví dụ 4 giờ, 5 giờ, bất kể rào cản nào… Chúng ta có rất nhiều vận động viên nghiêm túc ở mọi khả năng, mách nước để tập luyện hay mẹo tâm lý hoặc bất kỳ thông điệp khác mà ông sẽ gửi đến cho họ là gì?
Gene:
Chà tôi đoán rằng mẹo mà tôi sẽ đưa ra có lẽ không áp dụng cho các vận động viên điền kinh thế giới hay các bạn trẻ trâu, nhưng đối với mọi người khác, tất cả những gì bạn phải làm là mỗi năm lên kế hoạch để làm một điều gì đó có chút đỉnh tham vọng hơn năm trước. Chỉ cần chạy xa hơn một chút, tập luyện chạy để đạt PR ở một cự ly nào đó, mỗi năm chỉ cần làm thêm một chút, và trước khi bạn nhận thức được thì điều tuyệt vời đã xảy ra. Ý tôi là bạn nên làm những việc mà bạn nghĩ là không khả thi và đó luôn là điều tôi làm. Tôi có thể làm gì trong năm nay để nổi trội hơn năm ngoái? tập luyện theo quan điểm của bạn, không có gì vui hơn thế.
Gregg:
Quả thực tôi thích điều này. Nó giống như một phép ẩn dụ cho cuộc đua marathon phải không ạ! để tiếp tục chạy trong cuộc đua marathon là tập trung vào số dặm mà chúng ta đang thực hiện và không nhìn về phía trước quá xa, tập trung vào năm nay để cải thiện một chút mỗi năm, mạnh mẽ hơn hoặc tham vọng hơn một chút, như ông đã nói. Đó là một mẹo tuyệt vời. Cảm ơn ông, Gene. Vì vậy, chúng tôi rất hân hạnh có ông tham gia buổi nói chuyện hôm nay, và chúng tôi mong đợi những thành tựu trong tương lai của ông. Một lần nữa xin chúc mừng ông và huấn luyện viên của ông và gia đình ông và tất cả các đối tác chạy bộ của ông, và chúng tôi sẽ cổ vũ cho ông. Cảm ơn rất nhiều.
Gene:
Ok, cảm ơn bạn rất nhiều. Xin chào.
— BĂNG GHI ÂM CUỘC PHỎNG VẤN CHẤM DỨT —
Gregg (quay sang đồng nghiệp):
Bạn biết không Brenn, một sự thật thú vị khác mà tôi quên đề cập trong cuộc phỏng vấn. Gene đã chiến thắng nhóm tuổi của mình tại Rotterdam và như bạn biết Rotterdam là một cuộc đua lớn, đó là cuộc đua nhãn vàng, với sự tham gia của nhiều chân chạy có hạng, rất nhiều vận động viên nghiêm túc. Gene thắng nhóm tuổi của mình với 45 phút. Và tất nhiên ông sẽ dễ dàng giành được chiến thắng cho nhóm tuổi 65 tuổi hay 60 tuổi, vì vậy ông đã đánh bại tất cả mọi người trong vòng mười năm nhóm tuổi ở cuộc đua marathon đó.
Brenn:
Wow! Bốn mươi lăm phút là một thời gian dài, nhưng khi chúng ta nghĩ lại, 70 tuổi. Wow! Tôi thực sự rất thích cuộc phỏng vấn đó Gregg. Một vài điều làm tôi lưu ý, trước tiên là ông ta có vẻ rất có căn cứ, những thứ có vẻ trái ngược mà bạn đã nói, như không căng cơ, ông ta tin rằng những người chạy bộ ăn quá nhiều thức ăn khi đua marathon, mà đối với ông ta đó là một cuộc đua ngắn bởi vì ông ta chạy nhiều giải ultra , phải không ạ! Chuyện ông ấy sử dụng các giải ultra để tập luyện cho marathon là điều thú vị. Bạn biết không, tôi luôn nghĩ rằng mọi người làm điều ngược lại, họ có thể chạy một cuộc đua marathon để luyện tập cho một giải ultra nhưng dùng ultra cho các cuộc đua marathon quả thật thú vị. Và dường như ông ta có ba lời khuyên mà bạn có thể áp dụng để phá vỡ 3 giờ. Mẹo đầu tiên là nghỉ hưu. Mẹo thứ hai có lẽ là cần có một huấn luyện viên, và mẹo thứ ba là đôi giày Vaporfly, vì vậy bạn làm ba điều đó và tôi nghĩ rằng nó sẽ giúp bạn chạy dưới 3 giờ cho mùa thu này.
Gregg:
Tôi xin tuân lệnh!
Brenn:
Tôi nghĩ Paul Ryan vừa nghỉ hưu và tôi nghĩ anh ấy trẻ hơn bạn, Gregg.
Gregg:
Và anh ta đã chạy 2:50, phải không?
Brenn:
Đó là sai lầm đầu tiên của anh ấy, không phải là khi anh ấy tuyên bố rằng anh ấy đã phá vỡ 3. Không! không có chuyện đó.
Gregg:
Và chúng tôi sẽ không bao giờ quên nó, người chạy sẽ không bao giờ quên.
Brenn:
Hoặc anh ta đã nói những gì anh ta nói rằng anh ta đã chạy 3:02, thực sự là chạy 4:02, tôi không biết được.
Gregg:
Đó là tôi nghĩ cậu ấy nói là 2 giờ năm mươi mấy và nó thực sự là 4 giờ mấy phút.
Brenn:
Được rồi, hắn nói dối. Hắn nói lộn thời gian chạy marathon của mình chỉ sai một giờ thôi mà, oopsie poopsie. Quá tệ, quá buồn! Vì vậy, dù sao tôi cũng thực sự thích cuộc phỏng vấn đó và tôi nghĩ rằng nếu tôi phải phê bình, không chỉ trích nhưng dường như với suy nghĩ trái chiều của ông ấy về việc tập luyện ông ta dường như không hiểu tại sao những người chạy bộ lại làm những việc như vậy quá nhiều trong một cuộc chạy marathon. Trước hết, nếu bạn đang chạy sub 3 và bạn 70, tôi nghĩ rằng hệ thống của bạn hoặc quá trình xử lý của bạn khác với hầu hết mọi người, đúng không ạ? Vì vậy, khả năng đốt cháy chất béo của anh ấy trong một cuộc đua marathon vì anh ấy tập luyện khi bụng đói. Ý tôi là đó là một điều rất đáng chú ý và tôi không nghĩ nó rất bình thường. Tôi tin rằng nhiều người sẽ gặp trở ngại khi tập luyện căng thẳng, tập luyện đáng kể khi bụng đói, vì vậy tôi nói rằng ông ấy là một ngoại lệ trong màn thi đấu của ông ấy, và có lẽ cách tiếp cận mà ông ấy áp dụng có hiệu quả với ông ấy tôi không chắc là nó sẽ hiệu quả với nhiều người khác ở cấp độ trung bình, nhưng chắc chắn sẽ rất hữu ích khi nghe những cách tiếp cận khác nhau như thế này và để hiểu rằng những gì phù hợp với người chạy trung bình có thể không phải là điều phù hợp với cá nhân đặc biệt, với bạn hoặc tôi hoặc cho một số người khác có cơ thể hoạt động khác nhau.
Gregg:
Vâng, bạn biết không với bất cứ điều gì về khoa học, chúng ta biết rằng một số điều chúng ta yêu thích về marathon và chúng ta chấp nhận là đúng có lẽ sẽ bị chứng minh là sai, chúng ta không biết điều đó đúng với bất kỳ thời đại nào. Tôi từng nghĩ về điều này với tất cả những gì tôi đã làm để vượt qua chấn thương. Tôi đã dùng ống lăn, tôi căng cơ, tôi đến gặp chuyên gia,… một số điều này có thể rất hữu ích, một số chúng ta có thể phát hiện ra là vô dụng, như việc dùng ống lăn không giúp được gì hết. Vì vậy, tôi thích thực tế rằng ông ta đặt câu hỏi tất cả mọi thứ. Ông ấy có thể đúng hết, và nó có thể chỉ đúng cho ông ta, đúng như bạn nói. Ý tôi là tôi sẽ không thể chạy nhiều dặm như ông ta, tôi sẽ bị quá tải. Tôi đã bị quá tải mặc dù chạy ít hơn ông ấy, cho nên bạn hoàn toàn đúng. Đó là quan điểm cá nhân nhưng tôi thích thực tế là ông ấy đặt câu hỏi cho tất cả mọi thứ.
Brenn:
Vâng và ông ấy chắc chắn đã tìm thấy những gì hiệu quả cho ông ấy và tôi không nghi ngờ rằng ăn ít trong một cuộc đua marathon có hiệu quả với ông ấy và ăn nhiều khi chạy marathon tôi chắc chắn sẽ không có hiệu quả cho ông ấy. Tôi không nghĩ rằng ông ta đã nhảy kết luận một cách ngớ ngẩn. Vì vậy, tìm kiếm những gì hiệu quả cho bạn và đặt câu hỏi để có thể thử nghiệm các kết hợp khác nhau. Đó là một cách tốt để tiến hành.
Gregg:
Điều tôi yêu thích ở Gene là ông ấy thể hiện một điều gì đó đúng với người chạy marathon thường thấy ở nhiều vận động viên, đó là điều tài năng không được khám phạ Ông ấy không biết, ông hoàn toàn không có ý tưởng gì về khả năng của mình năm, mười năm trước. Bạn biết không ông ấy là một người runner giỏi chút đỉnh khi ông ấy còn trẻ nhưng ông không biết gì, và điều đó hơi đúng với một số người ưu tú, ý tôi là Desie Linden không thuộc dòng dỏi chạy bộ trước khi cô ấy bắt đầu thử thách cho những kết thúc đỉnh cao tại những giải đua major; một số người như Galen Rupp như bạn biết đấy đã được nhắc đến như những thần đồng từ khi còn nhỏ, nhưng những người khác như Jordan Hassey. Hãy nhìn vào Jordan thậm chí chúng ta không biết được cô một vận động viên marathon tuyệt vời, cô ấy thực sự là một vận động viên giỏi hơn ở cự ly marathon hơn là chạy track.
Gregg:
Vâng vâng, ý tôi là cô ấy là một thần đồng, nhưng có vẻ như sự tiến bộ của cô ấy đã bị đình trệ trên đường track và vì vậy thật thú vị khi thấy cô ấy nổi trội trong giải đua marathon bởi vì sự tuyệt vời của cô ấy từ thời trung học có vẻ như trở lại trên cự ly đường dài. Và tôi nghĩ bạn cũng biết vì cô ấy rất giỏi rất trẻ, tôi nghĩ điều đó khiến bạn tin rằng cô ấy có thể tiến bộ hơn nữa trong cuộc đua marathon mà tiềm năng gần như không giới hạn, và tôi đồng ý và đó là một phần tạo nên câu chuyện của Gene Dykes đặc biêt. Bạn biết không, khi tôi nghe nói bạn phỏng vấn ai đó đã bảy mươi tuổi chạy sub 3, tôi đã rất ngạc nhiên, nhưng rồi hàm răng của tôi thực sự rớt xuống sàn khi tôi biết rằng đó là PR của ông ta. Ed Whitlock đã từng chạy nhanh hơn trong những năm trẻ hơn trước khi cụ bước vào những năm bảy mươi và tám mươi, vì vậy ý tôi là điều đó sẽ mang đến cho một số vận động viên hy vọng và thật tuyệt vời khi những người chạy bộ có thể khám phá môn thể thao này ở tuổi đời về sau và có nhiều năm cải thiện.
Gregg:
Thật vậy!
Brenn:
Thế thì mục tiêu của Gene tại Boston, Gregg, ông ấy đã đề cập rằng có vẻ với ông ấy mục tiêu 3:16 để đạt được kỷ lục cho nhóm tuổi của ông ấy là một việc dễ dàng như trở bàn tay; ông ấy đã đề cập đến việc đạt thành tích 3:09, ông ấy sẽ chạy mục tiêu này, chỉ một tuần sau Rotterdam? Vì vậy đó là một sự lập lại nhanh chóng. Vây thì điều này giúp chúng ta có thêm một người chạy để theo dõi và cổ vũ.
- Về tác giả
- Bài mới nhất
Nhà khoa học không gian. Vận động viên chạy bộ ưu tú trong nhóm tuối 55-59. Pacer cự ly 100 miles được NASA gửi đến.
Thành tích chạy bộ (tính từ năm 2016): 5km 00:22:10, 10km 00:48:01 ,10 miles 1:19:33, Half Marathon 1:38:05 Marathon 3:25:18, 50K 6:12:49