Trải nghiệm tham dự World Championship ở Port Elizabeth, Nam Phi thật tuyệt vời. Công tác tổ chức giải VĐTG gần như hoàn hảo với gần 5,000 VĐV từ hơn 100 nước tham dự như ngày hội và 1 đất nước Nam Phi rất đẹp.
Phần bơi
Bộ wetsuit của Cao Hà cho mượn
Mình vốn rất sợ lạnh từ bé (1 trong những lý do chuyển từ Hà Nội vào TP HCM) nên lo lắng nhất phần bơi ở nước biển 16 độ C. Để làm quen mình tới Port Elizabeth từ thứ 5 (chủ nhật 2/9 Nam mới thi), để tranh thủ bơi được 2 buổi ngắn làm quen ở biển (15p và 30p). Lúc bơi thử thấy cảm giác lạnh nhức đầu thấu tai do nước lạnh vào mặt và tai (cơ thể thì không thấy lạnh do mặc wetsuit xịn của anh Cao Hà). Vì vậy đến sáng chủ nhật bơi vẫn rất lo lắng và thậm chí cãi nhau với trọng tài vì họ không cho dùng neoprene cap (mũ đội che tai), mặc dù tối hôm trước mình đã hỏi trưởng ban trọng tài đồng ý. Mình vẫn đội neo cap và đeo thêm bông nhét tai nên rất ngạc nhiên là trong lúc bơi thi thì không thấy lạnh.
Ở giải VĐTC Ironman 70.3 World Championship, BTC phân các lượt xuất phát theo Age Group cách nhau rất xa để phòng chống việc Drafting- núp gió lúc đạp xe (Pro bắt đầu lúc 7.30h sáng, AG 30-34 của mình lúc 8.30h sáng và nhóm trễ nhất hình như tận 9.30-10h sáng). Điều này làm lúc bơi không bị đông quá chen lấn, rất phù hợp với người sợ va chạm lúc bơi như mình.
8h30 lao ra biển mình đẩy nhanh pace luôn và được khoảng 500-600m thấy tay bắt đầu mỏi (tay mình còn khá yếu) nên thử chuyển sang bơi ếch nhưng còn mệt hơn. Sau đoạn 800m bơi thẳng ra là 300m rẽ trái bị ngược sóng nên càng mệt và sighting khó do mình thở bên phải và dây phao bên trái. Minh vẫn quyết tâm giữ pace và check nhanh đồng hồ thấy tốc độ hiện tại đủ để được sub-43 phút (dưới 43 phút cho 1.9km). Sang đoạn 800m thẳng vào bờ thì có vẻ thuận sóng nên thấy đỡ mệt hơn, mình cố quạt tay mạnh dù đã khá mệt và sighting mỗi 5-6 nhịp thở. Lên bờ nhìn đồng hồ hơn 43p chút đúng plan vui sướng vô cùng, vậy là 2 tháng cuối vừa rồi quyết tâm tập bơi nhiều cũng mang lại thành quả.
Transition 1
Chạy từ biển lên khá dài phải tầm 1km và lúc này rất mệt do bơi quá sức và trời lạnh (chủ nhật rất đen đủi là trời mưa nhỏ không có nắng như thứ 7 lúc Nữ thi). Tổng cộng mất hơn 5 phút vì phải mặc thêm áo dài tay đạp xe do lạnh và bị trọng tài nhắc nhở vứt túi nylon.
Phần đạp xe
Đường đạp Port Elizabeth có tổng leo dốc khoảng 800m, thấp hơn Subic Bay nhưng nặng hơn Đà Nẵng khá nhiều vì có 3 con dốc cao và nhiều gió. 30p đầu đã mệt sau phần bơi lại gặp ngay con dốc đầu và ngược gió nên mình khá khó khăn để giữ target power (165w). Trời lạnh và mưa nhỏ nên đến đoạn xuống dốc khá lạnh, đường thì khá xấu nên xe rung liên tục (xấu nhất trong các race mình đã đi ở Langkawi, Subic Bay, Colombo và Đà Nẵng). Xuôi gió và dốc được một chút, thì gặp 2 con dốc to nên pace lúc này xuống toàn 12-20kph làm mình khá oải và hơi đau lưng. Đến đoạn quay đầu thì gió có vẻ xuôi nên mình tập trung push pace dù lúc này đã đuối. Lúc này mới thể hiện là bike sẽ còn phải cải thiện nhiều đặc biệt về mental và kỹ năng leo dốc để giữ được power trong suốt gần 3 tiếng. Cuối cùng mình hoàn thành bike 2:56, chưa đạt được target, nhưng cũng không quá tệ với đường đua này.
Phần chạy
Đường chạy ở Nam Phi rất tuyệt với 2 loop và có khán giả, chủ yếu là người nhá VĐV, khắp dọc đường. Lần đầu tiên mình không cảm thấy 21km dài lê thê vì lúc nào cũng cảm nhân không khí sôi động và có người cổ vũ trên khắp đường chạy (lúc này cảm nhận triathlon giống như bóng rổ và bóng đá vì có CĐV). Giống như mọi khi, 10p đầu chạy sau transition 2 là khó khăn nhất, mình cố gắng chạy khoảng 2km rồi mới dừng nghỉ khoảng 1 phút ở aid station. Mình push pace 4:45 và cố gắng chỉ dừng sau khoảng 6-7km chạy, tổng cộng 4 lần * 1 phút trong 21km. Lần đầu tiên vào phần chạy, mình liên tục bị rất nhiều người vượt, mình cố thử chạy theo 2-3 người nhưng không theo nổi, đẳng cấp của giải VĐTG quá cao với đa số các VĐV hoàn thành sub 5. Nhưng cuối cùng mình khá hài lòng với PB 1:46, đạt mục tiêu đề ra.
Cuối cùng thành tích 5h36p (bơi 43:17, đạp 2:58, chạy 1:46), vượt target mà coach Boidapchay và mình đề ra. Trong quá trình tập luyện từ tháng 6 sau Subic Bay, mình đã thường mơ về việc đạt sub 5:30 tại World Champ và đến sát ngày thi đã thấy mục tiêu đó là hoàn toàn có thể nếu như mọi yếu tố đều thuận lợi. Mặc dù vậy mục tiêu 5:45 thực tế hơn vì mình vẫn lo nước biển lạnh và đạp xe gió dốc. Cuối cùng thành tích 5:36 thể hiện đúng kết quả quá trình tập luyện và sự khó khăn nhất định của đường đua Nam Phi. Trong tương lai, mình sẽ cần tiếp tục cải thiện kỹ năng bơi, sức bền đạp xe và duy trì đà tiến bộ của chạy bộ.
Tóm lại, mình rất vui với trải nghiệm dự World Champ ở Nam Phi, được tiếp xúc, sống trong không khí sôi động suốt cả tuần thi và cạnh tranh (hy vọng sẽ cải thiện thứ hạng dần dần trong tương lai) với các VĐV hàng đầu thế giới. Hẹn gặp lại Nice 2019!
- Về tác giả
- Bài mới nhất