“Lại là một ngày khó khăn nữa đây!”
Tôi tự nhủ thầm khi nhìn xuống đôi chân mình, “Thôi cố lên, đừng bỏ cuộc!”
Dời về Việt Nam đã gần bảy tháng nay nhưng vì mất không ít thời gian để ổn định cuộc sống cùng với một lịch trình cực kỳ bận rộn đã khiến tôi gần như quên bẵng đi thói quen đạp xe khám phá những vùng đất mới.
Và dù là kẻ nghiện đạp xe thứ thiệt, đạp xe lên dốc chưa bao giờ là sở trường của tôi. Thú thật tôi luôn luôn né tránh hết mức có thể những chuyến đi đạp xe leo dốc.
Trong số những trải nghiệm đạp xe leo núi của mình từ lúc biết đạp xe đến giờ, có lẽ không gì so sánh nổi với những thử thách tôi đã trải qua ở chuyến đi Newborns Vietnam – Cycle a Difference Asian Business Ride 2018. Tinh thần của chuyến đi này: “Một động lực bền bỉ sẽ mang đến một cải thiện vững vàng” cộng với hai tuần tập luyện không ngừng đã giúp tôi hoàn thành đoạn đường dài đằng đẵng 577km với tổng độ dốc 8,489m vỏn vẹn trong bốn ngày.
Còn cảnh vật trên đường đi thì phải nói là đẹp tuyệt vời!
“Đừng để bị hốt bởi broom wagon nhé (tiếng lóng cho xe đi hỗ trợ, thường dùng để “vớt” những kẻ yếu đuối cuối đoàn)”, tôi tự nhủ với bản thân khi gặp gỡ những người bạn đồng hành từ Hanoi Cyclists, những cua-rơ chuyên nghiệp, những vận động viên ba môn phối hợp. Nhìn là thấy rõ tất cả đều là những tay đua khỏe như trâu.
Chất đầy xe lên xe buýt, chúng tôi di chuyển 1 đoạn đường gần 6 tiếng đồng hồ từ thủ đô Hà Nội đến thị trấn Lào Cai ở rìa phía bắc Việt Nam, giáp ranh với Trung Quốc. Đến nơi, mọi người cùng nhau ráp xe đạp, loáng thoáng bên tai lời dặn dò trong buổi họp phổ biến chương trình:
“Hãy sẵn sàng cho bốn ngày khó khăn nhé!”
Tôi chưa bao giờ đối đầu với thử thách kinh khủng thế này. Mỗi ngày chúng tôi sẽ phải đạp xe liên tục 150+ km lên độ dốc 2000m! Và lặp lại 4 ngày liên tiếp! Trong khi từ trước đến giờ đoạn đường dài nhất tôi đã từng đạp là 150km ở đường bằng, với độ dốc khoảng 1650m và chỉ trong 1 ngày duy nhất. Đây sẽ là một thử thách cá nhân to lớn đối với tôi. Khá giống với quyết định của tôi khi chuyển đến Việt Nam để bắt đầu một hành trình mới.
LÀO CAI – LAI CHÂU
Lào Cai – 22.3381° N, 104.1487° E.
Strava – https://www.strava.com/activities/1463697666
Tổng quãng đường – 104km
Tổng độ dốc – 2293m (kèm với rất nhiều bùn, mồ hôi và bia!)
Không rõ có phải vì thần mưa thương xót cho 17 đứa lớ ngớ trong ngày đầu tiên hay không mà thời tiết khá đẹp cho chặng đường đầu. Hạnh phúc chẳng tày gang, vừa leo xong 1000m dốc, nghỉ chân uống ly cà phê chưa được bao lâu thì sương mù kéo đến, tầm nhìn xa chỉ còn vỏn vẹn 2 mét. Khí trời trở nên ẩm ướt và se lạnh. Khi lên đến đỉnh núi, chúng tôi duỗi chân một chút rồi sung sướng đổ xuống con dốc dài miên man đẹp hút hồn. Vì chúng tôi đạp xe cùng làn với xe hơi và xe tải lớn nên tất cả đều phải hết sức thận trọng và cảnh giác, nắm chắc ghi đông và thường xuyên quan sát. Lúc bị xì lốp, tôi vẫn phải ráng đạp tiếp gần một cây số trước khi tìm được chỗ an toàn để dừng xe lại. Bánh xe tôi dính đầy bùn và sên, chân và tay thì mỏi nhừ vì lên xuống dốc, nên khi anh bạn nhã ý giúp tôi thay ruột bánh xe, tôi xúc động muốn rớt nước mắt. Tôi không ngờ mình may mắn thế vì khi đi theo những chuyến đi như thế này thì ai cũng phải tự chịu trách nhiệm cho xe của mình.
Đồi núi miền Bắc Việt Nam trước giờ đã nổi tiếng đẹp hung vĩ nhưng sự thực là hình chụp trên bưu thiếp cũng không lột tả được hết vẻ đẹp ấy. Chúng tôi đến Lai Châu sau quãng đường 104km, hớn hở khi cầm trên tay chai bia lạnh. Tranh thủ rửa và lau chùi xe sạch sẽ, treo đôi giày ướt lên phơi, tôi chui vào chăn với đôi chân mỏi nhừ. Điều gì sẽ chờ đón ngày mai?
LAI CHÂU – ĐIỆN BIÊN
Lai Châu – 22.3687° N, 103.3119° E
Strava https://www.strava.com/activities/1465112971
https://www.strava.com/activities/1465345786
Tổng quãng đường – 145km
Tổng độ dốc – 2.092m
Ngày thứ 2 với đoạn đường từ Lai Châu đến Điện Biên Phủ là ngày khó khăn nhất của chuyến đi. Chỉ có duy nhất 2 trong số 18 tay đua (trong đó 1 người là BTC) hoàn thành nổi toàn bộ cự li 190km. Các tay đua khác, tôi cũng không ngoại lệ, bỏ cuộc ở mốc 141km, sau 2 cái dốc lớn ở độ cao 241m và 1.851m. Để hoàn thành quãng đường 190km, 2 tay lái cự phách kia còn phải tiếp tục leo lên độ dốc hơn 2000m nữa.
Thời tiết của ngày thứ hai dễ chịu hơn rất nhiều sau khi bắt đầu với một trận mưa rào. Trời trở nên lạnh hơn khi chúng tôi xuống dốc. Thiết bị đo tốc độ của tôi không rõ có phải vì thế mà trở chứng rồi tắt ngúm. Tiếp sau đó là những đoạn đồi nhỏ lên xuống nối tiếp nhau trong khung cảnh thơ mộng không tưởng. Dòng sông chảy hiền hòa uốn lượn theo đường đạp khiến chúng tôi chẳng còn biết mệt gì nữa.
Tôi cảm nhận sự thay đổi trong đôi chân của mình. Cũng dễ hiểu thôi, tôi đang bắt đôi chân mình nâng cả thân thể nặng chịch lẫn cái xe 12kg kèm nhiều bình đựng nước lên con dốc dài.
ĐIỆN BIÊN – SƠN LA
Điện Biên – 21.8042 ° N, 103.1077 ° E
Strava – https://www.strava.com/activities/1467051049
Tổng quãng đường – 156,77 km
Tổng độ dốc – 2.244m
Điện Biên là một tỉnh miền núi ở vùng Tây Bắc Việt Nam. Tên gọi Điện Biên do vua Thiệu Trị đặt năm 1841, dịch theo nghĩa đen là “miền biên cương vững chãi” của Tổ Quốc. Điện Biên Phủ (Phủ của Điện Biên), gắn liên với chiến dịch Điện Biên Phủ, gồm có 3 châu: Ninh Biên, Tuần Giáo và Lai Châu. Tượng đài chiến tranh rải rác khắp thành phố; khách sạn chúng tôi ở còn lấy chiếc xe ủi làm biểu tượng logo!
Trở lại với hành trình, chúng tôi lăn bánh ra khỏi Điện Biên Phủ lúc trời tờ mờ sáng, sẵn sàng cho quãng đường 157km với bốn con dốc và tổng độ cao 2244m. Một trong bốn con dốc đó là đèo Pha Din, được mệnh danh là một trong những con đường nguy hiểm nhất thế giới. Vì sao ngọn đèo này lại được xem là hiểm trở nhất thế giới? Tôi không rõ vì khung cảnh đẹp nghẹt thở làm cho người đi đường quá xao nhãng, hay vì độ dốc khiến chúng tôi có lúc muốn nổ tung phổi cộng thêm nhiệt độ thay đổi đột ngột từ chân đèo đến đỉnh đèo.
50km cuối cùng, cảm giác mệt mỏi rã rời mon men khắp cơ thể. Không nạp đủ thức ăn trên đường đạp, tôi cảm thấy kiệt quệ. Về đến khách sạn ở Sơn La, đây là lần đầu tiên tôi ngộ ra được khái niệm ‘sập nguồn’.
SƠN LA – MAI CHÂU
Sơn La 21.1022° N, 103.7289° E
Strava – https://www.strava.com/activities/1468514742
Tổng quãng đường – 176,67 km
Tổng độ dốc – 1.858m
Ngày thứ 4 cũng là ngày cuối cùng của chuyến đi đạp xe thám hiểm này. Ngày thứ tư bắt đầu với một buổi sáng xám xịt, kèm theo cơn giông chực chờ ở ngoài làm nản lòng những ‘nhà phiêu lưu’ đang co mình trong áo ấm. Cắn răng và bặm chặt môi, chúng tôi vội vàng chuẩn bị xe cộ và tinh thần để đối đầu với 60km đầu tiên đầy sình lầy và gió rít.
May mắn thay, sau 60km đó thì đoạn đường trở nên khô ráo, chúng tôi lại có dịp đắm mình trong khung cảnh đẹp hoang sơ, huyền bí. Dĩ nhiên quãng đường còn lại không hẳn là dễ nhằn, nhưng sau 4 ngày thì tôi cũng rút kinh nghiệm được phần nào đó về khoản nạp dinh dưỡng và nước đều đặn trên đường đi.
Cái dốc cuối cùng thật dài nhưng cũng đồng thời là một trong những tuyến đường đẹp nhất mà tôi đã từng đạp xe lên.
Đến Mai Châu sau một cơn dốc đổ dài tưởng như vô tận, chúng tôi thơ thẩn đứng chiêm ngưỡng cảnh hoàng hôn: bầu trời hửng màu cam đỏ, những tia nắng chiều xuyên qua đại dương mây hờ hững làm cho cả đàn ngựa sắt cũng phải động lòng.
“Chúng ta luôn mạnh mẽ hơn những thử thách kia và chính sự can đảm đối đầu làm ta càng trở nên cứng cáp hơn.”
– Karen Salmansohn
Mai Châu
20.6901° N, 105.0090° E
Việc chăm sóc trẻ sơ sinh trong các bệnh viện ở huyện miền núi Mai Châu xinh đẹp nhưng vô cùng hẻo lánh này còn rất nghèo nàn, lạc hậu. Đó là điều mà tổ chức Newborns Việt Nam đang rất tâm huyết để cải thiện, với sự hỗ trợ của các các vận động viên và những nhà hảo tâm ở Việt Nam. Chuyến đi đạp xe lần này của Newborns Việt Nam sẽ góp phần cải thiện dịch vụ y tế cho trẻ sơ sinh của người dân địa phương nơi đây.
Tây Bắc thực sự là một viên ngọc quý của Việt Nam với núi đồi trùng trùng và những thửa ruộng bậc thang xanh rì, đẹp đến nao lòng. Nhiều lần trong chuyến đi tôi thầm mong ước mình đã vác theo chiếc xe đạp leo núi khi thấy những cung đường mòn nối tiếp nhau rất mời gọi. Không sao cả, tôi sẽ để dành nó cho một chuyến phiêu lưu khác, ở một tương lai không xa.
Xin chân thành cảm ơn: Hội Hanoi Cyclists, Richard Leech, Klavs B.Neilsen, Michael Warfield, Guim Valls Teruel, THBC – The Hanoi Bicycle Club, NewBorns Việt Nam – Suzanna Lubran.
Prateek
Bài viết được chia sẻ bởi Prateek Singh, hiện đang quản lý cửa hàng xe đạp The Hanoi Bicycle Collective (33 Nhật Chiêu, Hà Nội). Prateek tới Việt Nam từ Ấn Độ năm 2016, mang theo niềm đam mê với xe đạp đua và nhất là xe MTB (xe đạp địa hình).
- Về tác giả
- Bài mới nhất
Nhiệm vụ chính của Ad ở BoiDapChay.com là đi dọn dẹp, biên tập, dịch bài, soát lỗi chính tả. Ad yêu thích cả 3 môn bơi, đạp, chạy nhưng không chơi giỏi môn nào, vì thế Ad quyết định chơi thêm một môn thứ 4 đó là triathlon. Hy vọng chăm chỉ quay tay vận may sẽ tới <3